TÌNH YÊU PHI TUYẾN TÍNH (Hoàn)

Mạt thế 76

 

Chương 76: Đề nghị của Nữ thần tự do

Đêm khuya, ở biển máu nước Mỹ, các căn cứ lớn nhỏ tuần tra cả đêm, cảnh giác nghiêm ngặt. Theo lý thuyết, đáng lẽ Mỹ quản lý người dân không gắt gao như Trung Quốc, cho dân thường dùng súng, tốc độ phản ứng của cơ quan quốc gia cũng nhanh, lại có vũ khí tiên tiến hỗ trợ, tỉ lệ người sống sót sẽ cao. Thực tế, ngay từ đầu đúng là tỉ lệ người sống sót của Mỹ cao hơn Trung Quốc, thậm chí hơn so với hầu hết các quốc gia trên thế giới, dân số của Mỹ hơn 300 triệu người, ban đầu có hơn 150 triệu người sống sót. Đây là một con số khó tin, tai họa lần này số người phát sốt rồi biến thành tang thi chiếm ⅓, một lượng người chết vì đủ loại lí do, chỉ còn ½ dân số thoát nạn. Dù lần dọn dẹp đầu tiên đã tổn thân thêm một lượng người, nhưng vẫn là một quốc gia có dân số khá đông trong mạt thế, điều này làm chính phủ Mỹ có hơi tự đắc.

Nhưng theo thời gian trôi, ngày càng nhiều tang thi động - thực vật biến dị xuất hiện, đại dương trở thành vùng cấm, các tổ chức tự phát mọc lên như nấm, chính phủ Mỹ cuối cùng cũng phát hiện họ đang lạc quan một cách mù quáng.

Mỹ luôn đặt vấn đề bảo vệ môi trường lên hàng đầu, tính tự giác của công dân ở quốc gia này cũng cao, môi trường sinh thái được bảo vệ khá tốt, nhiều động vật hoang dã, thảm thực vật bao phủ nhiều, những thứ này trước mạt thế là chuyện tốt. Có điều đến mạt thế thì khác, tang thi động vật có lực sát thương cao, động vật biến dị đói khát liều mạng tìm thức ăn khó ngăn cản được.

Đang lúc thời tiết khô hạn, tang thi xuất quỷ nhập thần cùng thực vật biến dị khủng bố biến bên ngoài thành nơi nguy hiểm, vả lại không tìm được thức ăn, thỏ biến dị còn đánh nhau với hổ bình thường mà không có chút sợ hãi, khi những động vật biến dị đã nếm qua hương vị máu tươi của con người, khi chúng nó giết những người sống sót đơn lẻ không có căn cứ, khi chúng nó tổ chức thành đoàn thể tấn công lần lượt từng căn cứ nhỏ, tất cả đã vượt qua sự quản lý của con người.

Mỹ xem việc cứu vớt thế giới như nhiệm vụ của mình, cao ngạo và tự tôn bị giày xéo, họ không thể chấp nhận được chuyện con người từ đỉnh kim tự tháp ngã xuống đáy địa ngục, tự tin biến thành sợ hãi, tiến công biến thành phòng thủ. 

"Ngài Tổng thống, đây là số liệu hiện tại của căn cứ do Nữ thần tự do tổng hợp sau đó phân tích ra." Thư ký cung kính đưa USB trong tay cho tổng thống.

Nữ thần tự do chính là máy tính tiên tiến nhất của Mỹ hiện này, sở hữu những tính năng đặc biệt mà chỉ có thể thấy trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, nó là kết tinh từ tâm huyết của các nhà khoa học hàng đầu, nó có năng lực phân tích tổng hợp cực mạnh, vả lại có được lý tính mà không con người không có, từ lúc được tạo ra vào ba năm trước đến nay, những phán đoán của nó chưa bao giờ sai.

Tổng thống sắc mặt nghiêm trọng cầm lấy USB, gắn vào máy tính, một tay xoa huyệt thái dương, từ sáng bảy giờ đến hiện tại là nửa đêm, ông đã làm việc liên tục mười mấy giờ, chỗ sâu nhất trong đại não liên tục tạo ra làn sóng kích thích vào thần kinh.

"Cho tôi một ly cà phê, đặc một chút, không cần thêm đường."

Thư ký rời khỏi văn phòng đi pha cà phê, Tổng thống mở USB, nhập mật mã 36 kí tự. Trong USB chỉ có hai tệp tài liệu, một báo cáo do Nữ thần tự do phân tích, một là báo cáo của các nhà khoa học.

Tổng thống nhấn mở tài liệu video của Nữ thần tự do, tiếp tục nhập mật mã, trong video nhảy ra hình dáng giả tưởng của Nữ thần tự do, nó mặc một bộ đồ công sở nữ, quần áo cắt may khéo léo bao bọc dáng người gợi cảm, ngũ quan thâm thúy tràn ngập ánh sáng tinh khiết, cho dù âm thanh do thiết bị điện tử tạo ra vẫn mang theo nét cấm dục gợi cảm. 

"... Số liệu từ căn cứ ở bờ biển phía tây, 30% sinh vật biển đã biến dị với các mức độ khác nhau, 10% sinh vật biển tạm thời không sao, 15% sinh vật biển đã chết, 45% sinh vật biển đã biến thành tang thi... Sinh vật tang thi dưới biển tiến hóa nhanh hơn trên đất liền, tiến hóa tới trình độ nhất định, có thể sẽ bắt đầu đổ bộ… Số liệu từ Trung bộ, xuất hiện số lượng lớn dây leo biến dị, tạm thời chưa phát hiện nguy hiểm, nhưng chúng nó có lực phá hoại rất mạnh đối với đất đai và những loài động vật khác... Tạm thời không có thuốc ức chế được dây leo phát triển... Dựa vào tin tức mới nhất của bộ đội hành động đặc biệt CIA, có chủng loại tang thi mới xuất hiện, độ nguy hiểm cao hơn Liếm thực giả, tạm gọi là Bò sát giả... nội địa của nước XX đã không còn người sống sót, tất cả căn cứ đều bị động vật biến dị tấn công...

... Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, việc nghiên cứu ra thuốc để tiêu hủy virus có tỉ lệ 1/1000, khai phá năng lượng tinh hạch tạm thời chưa có số liệu chính xác, không thể phân tích.

Tổng hợp lại số liệu đã phân tích, nếu không chế tạo được thuốc ức chế virus, dựa theo tốc độ tiến hóa của tang thi hiện tại, không lâu sau khi tất cả sinh vật biển đều đổ bộ đất liền, khả năng con người có thể tiếp tục tồn tại là 1%. 

Đề nghị một, rời khỏi địa cầu, di dân đến Gliese 581D. Trước khi nghiên cứu ra tàu phi hành vận tốc ánh sáng, khả năng di dân là 0. Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, phỏng đoán bảo thủ, chế tạo tàu phi hành thành công cũng phải mất đến một thế kỷ.

Đề nghị hai, rời khỏi địa cầu, di dân đến hoả tinh Noah bằng thuyền cứu nạn trạm không gian. Hiện nay quy mô trạm không gian cất chứa được 5000 người, nếu không có nguồn hỗ trợ từ địa cầu, trạm không gian nhiều nhất chỉ có thể duy trì 5000 người sống trong hai mươi năm.

Đề nghị ba, tìm kiếm trợ giúp từ tinh cầu khác. Nhân tố không xác định rất nhiều, không thể đưa ra xác suất thành công của đề nghị này." 

Thư ký không biết bưng cà phê vào phòng từ bao giờ, hắn đứng đối diện Tổng thống, nghe xong lời của Nữ thần tự do, mặt hắn tái mét, tách cà phê rơi xuống đất, mùi chua xót nháy mắt tràn ngập căn phòng, chất lỏng tối đen tuyệt vọng lan trên tấm thảm trắng, ăn mòn chút hi vọng cuối cùng trong lòng.

Cái chết, dù lựa chọn thế nào cũng là cái chết! Chẳng lẽ kết cục của nhân loại đã định trước là phải biến mất sao?

Nhìn Tổng thống luôn thong dong tự tin đang ôm đầu đau kịch liệt, hốc mắt đỏ lên.

Không, không, không, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, nhất định còn có biện pháp khác, phương đông không phải có câu ngạn ngữ: Trời không tuyệt đường người sao?

Tổng thống ngẩng đầu, bản ghi video của Nữ thần tự do đã hết, tự động tiêu hủy.

Nhưng mà, vừa rồi trong video một vài bức ảnh chụp, hoặc là được chụp từ vệ tinh, hoặc là ảnh chụp từ những nơi bí mật, từng thứ như dấu vết khắc vào đầu ông, những lời của Nữ thần tự do lại một lần nữa vang lên trong đầu ông.

Trừ tuyệt vọng, vẫn là tuyệt vọng.

Tổng thống lắc lắc đầu, muốn làm cho mình tỉnh táo một chút, tiếp tục xem một số tài liệu khác.

Cũng là tài liệu video, trong video là những nhà khoa học tài giỏi nhất hiện nay. Mấy ngày liên tục nghiên cứu những thứ mới xuất hiện, thông qua nhiều lần thực nghiệm và tính toán, cho ra kết luận gần như tương tự với Nữ thần tự do.

Đứng ở góc độ cảm tính và nhân tính, bọn họ cho rằng nhân loại chỉ có thể sống trên địa cầu mười năm nữa.

Video tự hủy, Tổng thống nhìn chằm chằm vào USB, một lát sau, trong ánh mắt đã che kín tơ máu xuất hiện nước mắt, chảy dọc xuống hai má tối đen của ông. 

Đây không phải là tuyệt vọng, mà là triệt để tuyệt vọng. Khi thống khổ và tuyệt vọng đạt đến đỉnh điểm, thân thể con người phản ứng theo bản năng nguyên thủy nhất.

Lần đầu tiên, ông hối hận mình ngồi trên vị trí tổng thống, hối hận khi nhìn thấy tương lai nhân loại.

Thư ký ngồi ở ghế đối diện, trong đầu trống rỗng.

Ban đêm, các nhân vật cấp cao của Mỹ bị triệu tập khẩn cấp đến chỗ Tổng thống, tham dự hội nghị bí mật. 

Nội dung của hội nghị không ai biết, nhưng lần này hội nghị xong, các lãnh đạo Mỹ càng bận rộn hơn, những hoạt động nghiên cứu về hành tinh khác tiếp tục tăng tốc.

Khi mặt trời đang xuất hiện tại Mỹ, Trung Quốc rơi vào đêm đen.

Nhóm Lục Tốn tìm một căn cứ nhỏ đã bị tang thi tấn công để dừng chân, trong căn cứ thây phơi khắp nơi, ruồi trùng trải rộng, mùi hôi bốc tận trời, người sống chạy rồi chết, vật tư đã bị vét sạch, toàn bộ căn cứ biến thành một tòa thành chết. Dưới lớp máu loãng và thịt thối, trong căn cứ trải đầy những dây leo không biết tên, trên dây chi chít gai nhọn, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là lông tơ màu xanh. Trên dây nở ra những bông hoa đủ màu sắc trông nhỏ bé và yếu ớt, nhỏ hơn hoa cúc rất nhiều, tinh xảo mà xinh đẹp, tản ra mùi thơm thản nhiên, có chút giống mùi hoa lan, trong bầu không khí tanh tưởi tận trời có vẻ thanh nhã. 

Tiết Thần chỉ huy mọi người dừng xe xong, cho mọi người mang bao tay vận chuyển thi thể trong căn cứ lại chất thành đống, tổng cộng có khoảng tám trăm thi thể, bởi vì một số bị gặm nát, căn bản không thể đoán được thật sự có bao nhiêu, đương nhiên dù bao nhiêu cũng không quan trọng, Tiết Thần ném một quả cầu lửa lớn, núi thi thể đồ sộ lập tức bùng cháy.

"Anh Lục, cái mớ dây leo đó quá bất thường, không hề hoạt động, làm sao đây?" Người hỏi là dị năng giả lực lượng, lấy sức lực của hắn có thể đập một phát bể đầu tang thi, thế nhưng lại không làm gì được một đoạn dây leo nhìn nhu nhược yếu ớt thì thật sự quá kỳ quái.

Ánh mắt Lục Tốn hơi tối lại, hắn nhớ Khiêm đã từng nói với hắn, trừ động vật, thực vật cũng sẽ biến dị, những dây leo trước mặt này có thể là loại biến dị mà Khiêm nói. Hơn nữa, thực vật biến dị càng nguy hiểm hơn động vật biến dị.

Lục Tốn ném ra vài lưỡi đao gió, lưỡi đao lướt qua dây leo bị cắt thành bột phấn, nhưng gốc dây chính chỉ hơi trầy, không bị chém đứt.

Điều này thật sự rất bất thường. Nếu không phải trời đã tối, gần đây cũng không có nơi nào đủ chứa nhiều người, Lục Tốn rất muốn dẫn thương đội lập tức chạy lấy người. Tình huống hiện tại, việc ở lại sáng suốt hơn là rời đi.

"Đi gọi những người dị năng hệ hỏa trong đội đến đây cho tôi."

"Vâng."

Rất nhanh, mười dị năng giả hệ hỏa trong đội đã đến đủ.

"Các anh thử dùng lửa đốt, xem có thể đốt chết loại dây này hay không."

Mười cầu lửa liên tục bay ra, dưới nhiệt độ nóng chảy, dây leo héo rũ rơi xuống đất, mà nhóm dị năng giả hệ hỏa mặt tái nhợt, trên ót mồ hôi lạnh chảy ròng, dị năng đã hao hết. 

Tiết Thần xử lý xong thi thể chồng chất ngoài căn cứ, nhìn thấy tình huống bên này, cũng ý thức được dây leo có điều kỳ lạ, anh cau mày ném một quả cầu lửa, cầu lửa vừa dính lên lá, lửa theo cành dây leo cháy lan ra, một lát sau đã đốt cháy toàn bộ gốc dây leo chỉ còn lại một đống bụi than đen.

"Anh Tiết không hổ là phó đoàn, thật lợi hại!"

"Anh Tiết, anh dùng lửa, tôi cũng dùng lửa, anh ra tay lại lợi hại như thế, tôi thiệt muốn bái anh là thầy!"

"Đúng thế, đúng thế!"

Trong tiếng khen tặng của mọi người, cùng ánh mắt khó chịu của Lục Tốn, Tiết Thần đốt sạch dây leo trong căn cứ. Về phần những ngôi nhà khác, Tiết Thần không quan tâm, thứ nhất, dị năng của anh không sung túc đến mức nơi nào có dây leo cũng sẽ đốt, thứ hai, nếu đốt hết những nơi có dây leo, rõ là tương đương với việc đốt căn cứ này thành một bó đuốc, nếu đốt căn cứ, đêm nay bọn họ sẽ ở đâu? Dù sao bọn họ chỉ ngồi trong xe một lúc, không vào sâu trong căn cứ, những cái dây đó hẳn là cũng không tạo ra uy hiếp gì. 

Nhận xét