TÌNH YÊU PHI TUYẾN TÍNH (Hoàn)

Mạt thế 123-124

 

Chương 123: Hội nghị

wattpad: duongquannghiii

Bạo Quân thét dài, bên ngoài cơ thể xuất hiện một tầng ánh sáng màu xám, dưới sự bao phủ của ánh sáng, ngọn lửa trên người nó tắt dần, thay vào đó là một lớp vảy màu xám nâu bao trùm toàn thân. Nó đặt chùy sắt xuống đất, dùng tay trực tiếp xé cái đầu trẻ em xuống, ném vào biển lửa cháy thành tro.

Tiết Thần dùng kính viễn vọng nhìn thấy, trong lòng hốt hoảng, trầm giọng nói: “Trong cái đầu kia không có tinh hạch.”

Vừa dứt lời, từ cái cổ không đầu kia của Bạo Quân, bắt đầu kịch liệt co rút, chỉ một phút sau đã mọc ra một cái đầu mới, nhìn không khác gì cái đầu trẻ em kia. wattpad: duongquannghiii

“Phắc! Bỏ mẹ rồi!” Đây là tiếng lòng của những người nhìn thấy cảnh này.

Trong lúc Bạo Quân mọc đầu mới, Lục Khiêm vẫn liên tục tấn công, y dùng đao băng chém cổ đầu nữ, lớp vảy bao trùm cái cổ cứng rắn hơn y nghĩ, chém đến mức lóe tia lửa nhưng chỉ trầy một lớp da, vầng sáng trên người Bạo Quân lại hiện lên, miệng vết thương khôi phục.

Lục Khiêm không khỏi bối rối, liên tục tấn công đã tiêu hao 1/3 dị năng của y, Tiết Thần cũng không tốt hơn y mấy, nếu cứ tiếp tục như vậy….

Đột nhiên, bên cạnh y có một cột nước đen phun tung tóe, chuẩn xác ăn mòn phần da cổ Bạo Quân, hiệu quả khá mạnh nhưng vẫn chưa ăn mòn được lớp vảy trên người Bạo Quân. May mà miệng vết thương của nó chưa hồi phục xong, nước đen chui vào miệng vết thương bốc lên khói đen đang sợ, lớp thịt thối biến dị của Bạo Quân dần biến thành từng làn khói đen, cái đầu nữ rũ xuống phát ra tiếng gào rống giận dữ. wattpad: duongquannghiii

“Tiết Thần, anh công kích cái đầu trẻ em, phải phá vỡ lớp vảy trên cổ nó. Lưu Xuyên, anh phối hợp với chúng tôi ăn mòn lớp vảy trên hai cái cổ khác, Chu Vân chờ cơ hội thì lập tức dùng mũi tên bắn rớt đầu nó, phải làm nó mất cả ba đầu cùng một lúc.” Mất một đầu thì mọc lại được, còn mất hết ba cái thì sao?

“Rõ!” Ba người kia đáp lời.

Tiết Thần tập trung năng lực không gian, không gian sau đầu Bạo Quân đột nhiên vặn vẹo, trên cổ nó mất đi lớp vẩy, phần thịt đỏ đen lộ ra ngoài, một quả cầu nước màu đen đúng lúc va vào cổ nó, mấy chục giây sau bị ăn mòn lòi xương. wattpad: duongquannghiii

Cùng lúc đó Lục Khiêm cũng công kích thành công.

Ngay khi cổ Bạo Quân bị ăn mòn, Chu Vân bắn ba mũi tên cùng lúc, xé không lao đến, mũi tên siêu to cọ xát với không khí lóe tia lửa, đâm xuyên xương cổ Bạo Quân, đầu mũi tên cắm xuống đất, vùng đất khô cằn xung quanh lập tức sập xuống.

Ba cái đầu của Bạo Quân rơi xuống đất cùng lúc, lăn lóc ra xa, lăn vào biển lửa đen thì cháy thành tro tàn, một viên tinh hạch xanh thẳm to bằng nắm tinh xuất hiện. Mà cái đầu có tinh hạch lại chính là cái đầu trẻ em mới mọc lúc nãy, chuyện này có gì đó bất ổn. wattpad: duongquannghiii

 Đầu bị bắn rụng, mất tinh hạch chống đỡ, Bạo Quân ngã xuống ầm ầm, tạo thành một cái hố sâu dưới đất. Vảy trên người nó dần biến mất, thấy cơ thể nó sắp bị biển lửa thiêu trụi, Lục Khiêm dùng khí lạnh dập tắt ngọn lửa, đóng băng Bạo Quân.

Y phái người ra khỏi thành mang thi thể Bạo Quân và tinh hạch về, lại gửi tin cho Điền Hâm và Lục Tư Minh, để hai bé thả Kiến ăn xác, Kim Cương Gai, và Huyễn đằng ra tiếp.

Những người khác ra sức tiêu diệt sóng tang thi.

Đây là đợt sóng tang thi lớn nhất kể từ khi căn cứ thành lập đến giờ, đã vậy còn xuất hiện sóng tang thi chuột cực kỳ hiếm thấy. wattpad: duongquannghiii

Cũng may có dị năng giả cấp cao là Lục Khiêm và Tiết Thần, giết được Bạo Quân và Tàn sát giả Xé rách giả, hủy diệt mấy kẻ cầm đầu của đại quân tang thi, thêm máy quấy nhiễu tinh thần xua đuổi tang thi cấp thấp, tốn khoảng ba ngày căn cứ mới vượt qua trận chiến lần này.

Hơn một ngàn người chết và năm sáu ngàn người bị thương, cũng may có vắc-xin phòng bệnh, bảo vệ được tính mạng của họ. Cho dù căn cứ Sinh Tồn thiệt hại khá nhiều sau trận đánh, nhưng đối với một căn cứ đã lên đến cả triệu người thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Huống chi, nhìn tình hình trong nước, chỉ tổn thất hơn một ngàn người nhưng lại tiêu diệt được Bạo Quân và quân đoàn do nó dẫn đến, ngoài căn cứ Sinh Tồn ra thì còn nơi nào làm được? wattpad: duongquannghiii

Thời gian 5 năm, các căn cứ lớn nhỏ liên tục biến mất hoặc xác nhập lại, hiện giờ Trung Quốc có không đến 20 căn cứ sống sót.

Trong đó căn cứ lớn nhất là căn cứ Trung Châu ở thành phố A, cất chứa hơn 5 triệu người, được xưng là pháo đài kiên cố, bảy vị Tư lệnh kiềm chế lẫn nhau hình thành thế cân bằng vi diệu, bởi vì có được nguồn tài nguyên khổng lồ, những người sống sót đều có cuộc sống ổn định. (Editor: từ đầu đến giờ căn cứ ờ thành phố A chưa có tên, giờ mới có tên là căn cứ Trung Châu nhá.)

Đứng thứ hai là căn cứ Sinh Tồn, có hơn 2 triệu người sống sót, trong đó hơn một nửa là dị năng giả, vũ lực cực kỳ trâu bò. Đồng thời khoa học kỹ thuật cũng tương đối phát triển, những người sống sót thậm chí có thể sống một cuộc sống ‘như người bình thường’, chỉ cần bạn chăm chỉ làm việc chỉ cần bạn dám đi giết tang thi, không có chuyện không sống nổi. wattpad: duongquannghiii

Vô số người gặp hoặc nghe nói về cuộc sống trong căn cứ Sinh Tồn, đều ví nơi này như vườn địa đàng cuối cùng của mạt thế, nhưng giống như vườn địa đàng trong Kinh Thánh vậy, đâu phải ai muốn đến cũng đến được? Cũng không phải họ xét chọn gắt gao, mà là tang thi ngày càng mạnh mẽ, những người sống sót muốn di chuyển rất khó khăn. Người có năng lực diệt tang thi đến căn cứ Sinh Tồn quá ít, mà người đã có năng lực như thế thì cuộc sống ở căn cứ hiện tại cũng không tệ, sao phải mạo hiểm? Cho dù muốn mạo hiểm thì lão đại căn cứ cũng chưa chắc chịu thả người đi.

Đứng thứ ba là căn cứ Hắc Địa ở vùng DB, gần 1 triệu người, diện tích đồng ruộng rộng lớn là cơ sở sinh tồn của họ, lương thực họ sản xuất chủ yếu cung cấp cho căn cứ Trung Châu và Sinh Tồn, bởi vậy cũng được hai căn cứ che chở, có được số lượng lớn súng ống đạn dược và quân lính được cắt cử đến để tiêu diệt tang thi, mỗi ngày trôi qua khá nhẹ nhàng.

Thứ tư cũng là một căn cứ ở khu DB, căn cứ Mỏ Dầu có gần 1 triệu người. Cái tên nói lên tất cả, căn cứ của họ nằm ngay khu dầu mỏ, tinh luyện dầu mỏ là công việc chính, nguồn cung cấp xăng, dầu diesel của toàn nước Z gần như đều do họ cung cấp. Bởi vì nằm ở vị trí chiến lược quan trọng, nên nằm trong tầm kiểm soát của căn cứ Trung Châu và căn cứ Sinh Tồn. wattpad: duongquannghiii

Cuối cùng là một căn cứ miễn cưỡng đạt gần 1 triệu người, chính là căn cứ Hồng Sắc ở tỉnh H, mật độ dân cư ở phía nam cao hơn phía bắc, mạt thế tang thi cũng nhiều hơn phía bắc, cho dù tỉnh H nổi tiếng là đất lành, căn cứ kỷ luật nghiêm minh thưởng phạt rõ ràng, những người sống sót có thể chống đỡ đến bây giờ cũng cực kỳ không dễ, điều kiện sinh hoạt cũng kém hơn bốn căn cứ phía trên nhiều.

Còn lại là những căn cứ cỡ trung vài trăm nghìn người, phân bố khắp nơi trên Trung Quốc, các căn cứ này tồn tại nhờ điều kiện địa lý nhất định. Theo sự mạnh lên từng ngày của tang thi, cuộc sống hằng ngày của những người sống sót cũng khó khăn hơn. wattpad: duongquannghiii

Hoa Hạ mênh mông, từng là đất nước đông dân hàng đầu thế giới, bây giờ dân cư giảm gấp trăm lần, toàn bộ người sống sót trên cả nước cộng lại cũng không bằng dân số của một tỉnh nhỏ trước mạt thế.

 “Lưu Xuyên, lát tôi sẽ bảo người đưa viên tinh hạch của Bạo Quân đến cho anh, tranh thủ sớm ngày tăng lên cấp tám.” Lục Khiêm mỏi mệt nói.

Lưu Xuyên hơi đơ người, sau đó nở một nụ cười hiếm có: “Tôi biết rồi, cảm ơn Đoàn trưởng.”

Mấy năm gần đây, Lưu Xuyên vẫn luôn cắm cọc trong đội thân vệ, ngày thường ngoài làm nhiệm vụ thì là tu luyện, không lập gia đình, cũng rất ít khi xử lý chuyện vặt trong đoàn, tốc độ tu luyện lại vượt xa những người khác. Nhanh chóng trở thành người có khả năng tăng đến dị năng cấp tám nhanh nhất căn cứ, đương nhiên trong đó cũng sự trợ giúp từ nước suối Sinh Linh do Lục Khiêm cung cấp, nhưng thiên phú và nỗ lực của Lưu Xuyên là điều không thể phủ nhận. wattpad: duongquannghiii

Lục Khiêm vẫn cảm thấy sự xuất hiện của Bạo Quân này có gì đó bất thường, trong căn cứ có thêm mấy cao thủ cấp tám càng tốt.

Lục Khiêm nhìn những người khác trong phòng hội nghị: “Tạm thời đoàn sẽ ngừng các nhiệm vụ khác, tập trung dọn dẹp tang thi xung quanh căn cứ, tôi lo lắng sẽ có Bạo Quân khác đến.”

Nhiệm vũ đoàn làm nhiều nhất là vận chuyển vũ khí, hộ tống vật tư, ngẫu nhiên sẽ hộ tống một vài nhân viên của căn cứ khác, thời gian ở trong căn cứ lại không nhiều lắm. wattpad: duongquannghiii

“Đoàn trưởng, cậu không đùa chứ? Thứ quái vật kia còn đến nữa?” Đội trưởng Phùng Hoa kinh ngạc mở to mắt, những người khác cũng hít sâu một hơi.

“Các người tưởng tôi sẽ lấy chuyện kiểu này ra đùa giỡn à?” Lục Khiêm lạnh lùng nói: “Báo cáo kiểm tra thi thể của Viện nghiên cứu còn chưa có, tôi nghi ngờ sự xuất hiện của Bạo Quân có liên hệ với người Nhật.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều là biểu tình khó tin được, Mục Thanh khó hiểu hỏi: “Căn cứ của người nước đó không phải đã sớm bị tang thi ở thành phố B bao vây tiêu diệt rồi à?”

“Đây chỉ là suy đoán riêng của tôi thôi, mà có ai dám vỗ ngực đảm bảo, căn cứ đó thật sự đã bị tang thi hủy diệt?” wattpad: duongquannghiii

Mọi người nhìn nhau không ai nói gì, đúng là khi họ nghe tin căn cứ đó được sắp xếp vị trí ở thành phố B, đều có cảm giác vui sướng khi người gặp họa. Sau đó lại nghe tang thi tấn công, căn cứ đó cũng cắt đứt liên hệ với bên ngoài, làm mọi người chủ quan cho rằng căn cứ đó đã tiêu vong.

Đổi một góc nhìn khác, nếu thật sự Bạo Quân là do căn cứ đó tạo ra, thì cũng quá trâu bò rồi? Họ tính dùng đội quân tang thi thống trị thế giới sao? Cho rằng đang quay ‘Nguy cơ sinh hóa’ phần mới hả?

Nhưng lỡ là thật thì sao? Đoàn trưởng không phải là người nói mà không suy nghĩ. Trong lòng mọi người dâng lên một nỗi lo sợ. wattpad: duongquannghiii

“Đợi có báo cáo kiểm tra xác Bạo Quân rồi chúng ta tính toán tiếp, hiện tại tôi muốn nói với mọi người là…..” Lục Khiêm dừng một chút, dùng điều khiển kéo rèm che kín phòng, đợi cả căn phòng chìm vào bóng tối, trên vách tường xuất hiện một hình chiếu thật lớn, một chiếc phi thuyền xinh đẹp hiện lên hình chiếu.

“Trong vòng ba năm nay, chiếc phi thuyền đến từ vũ trụ này đã được sửa chữa xong, chỉ cần chúng ta học được cách sử dụng phi thuyền, tìm thời điểm thích hợp, chúng ta sẽ có thể đi vào Biển vũ trụ tìm kiếm sự trợ giúp.”

 wattpad: duongquannghiii

 

Chương 124: Tiếp theo

Chuyện phi thuyền Lục Khiêm cũng không giấu các đội trưởng và cấp dưới thân cận, nguyên nhân rất đơn giản, con người cần mục tiêu để tồn tại, đặc biệt là khi hoàn cảnh hỗn loạn, mọi người càng cần một trụ cột tinh thần. Cấp dưới thân cận của Lục Khiêm ngoài Ngô Lương không có sức chiến đấu cao ra, còn lại đều là những thợ sẵn tang thi được tuyển chọn từ những trận chém giết, giá trị cống hiến của họ cộng lại hoàn toàn dư thừa để họ co đầu rụt cổ sống cuộc sống bình đạm trong căn cứ hết quãng đời còn lại.

Người lợi hại đến đâu cũng không dám vỗ ngực nói bản thân không sợ chết, trừ khi người đó có tiềm thức khuynh hướng tự sát, đương nhiên không thể không loại trừ một vài tình huống đặc biệt. Những thợ săn xông pha chém giết ở tiền tuyết hiểu rõ bộ mặt của mạt thế hơn bất kỳ ai – trừ khi phát minh ra thứ gì đó có thể hoàn toàn hủy diệt virus X, nếu không mạt thế này sẽ kết thúc khi cả hành tinh này bị hủy hoại.

Nhưng trên thế giới này có thứ gì có thể hoàn toàn hủy diệt được virus X sao?

Có, cực nóng có thể, hoặc vật chất hóa học đặc thù cũng có thể.

Chỉ là làm sao loài người có thể chịu được sức nóng 100 độ trong 10 phút liền? Loài người sao có thể chịu được sự ăn mòn của vật chất hóa học đặc thù?

Đáp án là không thể.

Mà dù thật sự có người hay động thực vật có thể chịu đựng sự khổ hình đó, còn virus trong không khí, trong đất, trong nước thì xử lý kiểu gì? Trên trái đất mọi thứ đều có virus, chẳng lẽ cho nổ bùm một phát sau đó xây lại trái đất mới?

Đáp án đương nhiên cũng là không thể.

Nên những con người này rất hiểu, vì nguyên nhân như thế, khi có một tia sáng hy vọng le lói họ còn dễ đắm chìm hơn những người bình thường, mà một khi những người đứng đầu căn cứ đều bị niềm vui trước mắt bao phủ, thì những điều khoản thúc đẩy của căn cứ sẽ trở thành vô dụng. Nhân tâm cũng tan rã.

Vì vậy nên Lục Khiêm lựa chọn cho họ hy vọng, cũng cho họ nhìn thấy hy vọng, để họ biết trận chiến này không phải kéo dài vô tận mà sẽ có điểm kết, để họ biết sự nỗ lực của họ không hề vô ích.

Hai năm trước, khi việc nghiên cứu phi thuyền có bước đột phá, Lục Khiêm cũng đã dẫn các cấp dưới thân cận xuống Viện nghiên cứu ngầm. Trong số đó cũng bao gồm hai cha con Lý Càn. Xong việc, Lục Khiêm suy nghĩ kỹ càng đồng ý với quan điểm của Lý Càn, nói tin tức này với thượng tá Tạ. Thượng tá Tạ là một quân nhân thực thụ, tác phong nghiêm túc làm người ngay thẳng, mà Lý Càn tuy rằng để ý đến quyền thế, nhưng cũng không phải là người nông cạn, khi hai người họ biết chuyện, phản ứng đầu tiên không phải là bắt Lục Khiêm giao phi thuyền ra, mà là dặn y phải giấu kỹ bí mật, đồng thời cố hết sức tìm kiếm tài nguyên giúp y.

Đây cũng là nguyên nhân quan trọng lí do vì sao căn cứ Sinh Tồn có thể nắm trong tay một phần quyền quản lý của căn cứ Hắc Địa và Mỏ Dầu. Trên thực tế, tài nguyên mà Lục Khiêm nắm trong tay hiện tại, cộng thêm phần trợ giúp của Lý Càn và thượng tá Tạ, có thể xem như y là người đứng đầu Trung Quốc, cho dù ‘binh lính’ trong tay y không thể so với năm tư lệnh khác cộng lại, nhưng nếu đánh lên, Lục Khiêm không hề lo lắng mình sẽ thua.

Số lượng dị năng giả cũng tăng liên tục, khiến chiến tranh giữa con người từ thời đại vũ khí nóng quá độ sang lĩnh vực mới. Dị năng giả của căn cứ Sinh Tồn không chỉ nhiều mà chất lượng còn hàng đầu, những tư lệnh kia không ngu, cho dù họ hận không thể ăn sống Lục Khiêm, cũng phải giả bộ như anh em tốt, dùng mọi thủ đoạn nịnh bợ y. Đáng tiếc Lục Khiêm không phải người dễ bị lấy lòng, bọn họ đành bỏ cuộc, nhưng trong lòng lại ghen ghét với Lý Càn và thượng tá Tạ muốn chết.

Nếu họ sớm nhận ra tiềm lực của Vuốt Đen thì đâu đến lược hai tên kia chiếm lợi chứ?

Đó mới chỉ là hiểu biết của họ về tài nguyên mà Lục Khiêm thể hiện ra ngoài, nếu họ biết con át chủ bài trong tay y, sợ là cả đám không phải trách bản thân mắt mù, mà móc mắt quăng luôn cho rồi.

Khi mọi người biết đến sự tồn tại của phi thuyền, biết nguyên nhân gây ra mạt thế, đồng thời biết biện pháp duy nhất để phá giải tai nạn lần này, chiếc phi thuyền này sẽ trở thành trụ cột tinh thần mới của toàn bộ bọn họ.

Không hề khoa trương khi nghĩ rằng, lúc họ tu luyện gặp rắc rối, làm nhiệm vụ gặp nguy cơ, thứ đầu tiên hiện lên trong đầu họ là chiếc phi thuyền màu bạc xinh đẹp, thứ tiếp theo là cái đám tinh tặc khốn nạn đáng bị băm xác thành trăm mảnh – mọi người đều sẽ nhịn không được mà nghĩ, sao mình có thể bị chút khó khăn này quật ngã chứ?

Tuyệt vọng có thể khiến người ta nản lòng thoái chí, nhưng trong tuyệt vọng lại xuất hiện một tia hy vọng nhỏ nhoi, cũng đủ làm người ta điên cuồng.

Bây giờ mọi người nghe tin cứ như được uống thuốc kích thích, cả đám xém chút nữa lật nóc nhà ăn mừng.

“Trước khi chúng ta tìm được cứu viện, tôi hy vọng mọi người vẫn giữ vững cương vị của mình, bóng tối lâu dài đi qua thì bình minh sẽ đến.” Giọng Lục Khiêm có chút mệt mỏi, chiến đấu kịch liệt suốt ba ngày, vừa mới rời khỏi chiến trường lập tức mở họp, không mệt sao được?

Đương nhiên, vì trận chiến đáng sợ lần này mà không có ai không mệt cả, chỉ là tin tức về phi thuyền đối với họ mà nói còn tốt hơn thuốc kích thích thần kinh, chút mệt mỏi này chả là gì.

“Rõ!”

Tô Bạch nhỏ tuổi, không nhịn được hỏi gấp: “Đoàn trưởng, em, em có thể tham dự vào chuyến đi tìm cứu viện không?”

“Thành viên của chuyến đi hiện tại vẫn chưa chọn được, phải xem tình huống của phi thuyền đã.”

Người ngoài hành tinh bị y giấu trong biệt thự đến giờ vẫn chưa tỉnh dậy, Tiểu Kỳ nói hơi thở sinh mệnh của anh ta đã mạnh hơn rất nhiều, không thể tỉnh lại bởi vì trong cơ thể anh ta đang dựng dục sinh mệnh mới, đại khái là đặc thù chủng tộc, yêu cầu năng lượng khổng lồ đặc biệt mới có thể hoàn thành bước cuối cùng, nhưng người này lại không có năng lượng đó, vì để bảo vệ phôi thai trong cơ thể, anh ta chỉ có thể vào trạng thái ngủ đông.

Khi Lục Khiêm nghe thấy tin này, kinh ngạc muốn rơi cả cằm xuống đất, nam nam sinh con gì đó đúng là quá kích thích mà.

Tiểu Kỳ cười nhạo y, trong Biển Vũ trụ nam nam sinh con là chuyện bình thường. Có nhiều chủng tộc giống đực có thể tự dựng dục phôi thai, chỉ là trước khi nhóc đến Trái Đất, Biển Vũ trụ đã phát triển đến độ dùng khoa học kỹ thuật để giải quyết vấn đề nam nam sinh con. Một vài chủng tộc cấp cao, thậm chí còn có thể thông qua sự phân bào nhiễm sắc thể, hoàn thành quá trình người – thú sinh con.

Làm Tiểu Kỳ thất vọng là, có vẻ ba người Lục Khiêm không có hứng thú với việc nam nam sinh con. Lục Khiêm tưởng tượng đến cảnh y vác cái bụng to, liền cảm thấy run sợ. Tiết Thần và Lục Tốn cũng từng nghĩ xem, kết tinh tình yêu của họ và Lục Khiêm sẽ ra sao, nhưng quay đầu nhìn thấy con mèo mập to như quả bóng bị cưng chiều đến ngang ngược kia, dòng suy nghĩ liền ngừng lại. Bọn họ không muốn có thêm người thứ tư chen chân vào mối quan hệ của họ! Đến cả đứa con tương lai cũng không được!

Người ngoài hành tinh tạm thời không có khả năng tỉnh lại, chuyện tìm cứu viên khó khăn gấp đôi. Tiểu Kỳ tuy đến từ Biển Vũ trụ, nhưng đó là chuyện của 10 ngàn năm trước, huống chi nhóc cũng không hiểu biết mấy về gia tộc Metroland, cho dù có bản đồ trong tay, làm thế nào để liên hệ với họ cũng là vấn đề lớn.

Hiện tại có thêm chuyện của Bạo Quân, trước khi chuyện được điều tra rõ ràng, Lục Khiêm không dám tùy tiện rời khỏi căn cứ -- đừng đến lúc đó trăm cay ngàn đắng tìm được cứu viện xong, toàn bộ căn cứ đã bị tiêu diệt, vậy nỗ lực của họ đổ sông đổ bể à?

Lúc này, Lục Khiêm không nghĩ tới có câu nói ‘kế hoạch không theo kịp thay đổi’, còn có câu ‘thân bất do kỷ’. (Thân bất do kỷ: không tự làm chủ được bản thân vì hoàn cảnh đẩy đưa)

Tiếp theo, Lục Khiêm cho mọi người nghỉ ngơi hai ngày dưỡng sức, tập trung tu luyện, sau đó tan họp.

Người trong phòng hội nghị nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Lục Khiêm Tiết Thần và một con mèo mập.

“Tiểu Khiêm, hôm nay Lục Tốn về rồi.” Tuy Tiết Thần ước gì hắn không về, nhưng chỉ có chờ Lục Tốn trở về thì anh mới có thịt ăn, còn bây giờ chỉ nhìn được chứ không ăn được, khổ còn hơn thầy tu.

Cũng đâu còn cách nào khác? Căn cứ có được quy mô như ngày hôm nay, Lục Tốn đóng góp không ít, nếu không có hắn ngày đêm lăn lộn giữa đám tang thi tìm kiếm đủ loại vật tư, căn cứ đừng nói đến chuyện phát triển công nghiệp, đến chuyện xây tường thành cũng còn lâu mới xong. Vị nhân sĩ càng vất vả công lao càng lớn này nghiêm túc bày tỏ, nếu có người dám ăn thịt sau lưng cậu, hắn và con trai sẽ bãi công!

Chàng trai nào đó phát bệnh cuồng em trai, ngay lập tức đồng ý ‘yêu cầu vô lý’ của Lục Tốn, Tiết Thần hận nghiến răng nghiến lợi. Cũng may Lục Tốn không đi được xa, thông thường ngắn nhất hai ngày dài nhất không quá bảy ngày là quay về một lần, sau đó hai người chụm đầu vào ăn thịt.

Lục Khiêm nhìn đôi mắt lấp lánh của Tiết Thần, theo bản năng rụt rụt eo, tai phiếm hồng. Tuy quá trình làm tình y cũng rất hưởng thụ, nhưng muốn đút no hai con sói háo sắc thì thực sự rất tốn sức. Lục Khiêm nhớ đến bộ phim đen vô tình xem nhầm trên mạng vào kiếp trước, gương mặt u oán. Emma, không thể thỏa mãn được tiểu yêu tinh trong nhà gì đó, phiền chết mất.

 Được rồi, người nào đó đến giờ vẫn chưa chịu thừa nhận bản thân nằm dưới. Hai con sói gian manh kia thì nắm lấy điểm biệt nữu này của y, lăn lộn y 18 kiểu, đương nhiên là có lăn lộn cỡ nào thì đồng chí Tiểu Khiêm vẫn không trốn khỏi vận mệnh bị ăn sạch không còn miếng xương.

“Em biết, lát anh nấu thêm vài món ngon Lục Tốn thích đi.” Lục Khiêm hơi nghiêng đầu né tránh ánh mắt nóng rực như tia laser của Tiết Thần.

Tiết Thần thích nhất dáng vẻ lạnh lùng nhưng ngượng ngùng này của Lục Khiêm, trong lòng bốc lửa, hận không thể đè ra ịch ịch ngay lập tức.

“Vậy Tiểu Khiêm nên trả trước một ít tiền công cho anh chứ?” Tiết Thần đến cạnh Lục Khiêm, tay ôm eo y, đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh vành tai.

Lục Khiêm chụt một phát lên môi anh, hất bay móng vuốt tránh khỏi ôm ấp của anh, khuôn mặt tuấn tú ửng hổng nói: “Em giữ anh lại để nói chuyện công việc.”

Tiết Thần lì lợm dính lên, móng vuốt một lần nữa đặt lên eo y:  “Ừm, anh biết, em nói đi, anh nghe.”

Lục Khiêm bị móng heo của anh làm phiền chả làm gì được, ôm thì ôm đi, “Nếu giả thiết mà em nói lúc nãy thật sự xảy ra, thì chúng ta phải làm gì đây?”

“Em nói chuyện Bạo Quân ấy hả?” Tiết Thần nhíu mày nói.

“Ừm.”

Tiết Thần thu hồi tâm trạng đùa giỡn, than nhẹ: “Với dị năng của hai chúng ta, cho dù cộng thêm Lục Tốn và Quái con, rồi cả Lưu Xuyên, Tần Chính Đông, Chu Vân bọn họ, nhiều nhất chỉ đối phó được năm tên Bạo Quân giống hôm nay, hơn nữa căn cứ chắc chắn sẽ bị hủy. Cho nên, nếu giả thiết của em thành sự thật, Bạo Quân cũng do kẻ khác chế tạo ra, chúng ta phải đẩy nhanh kế hoạch tìm cứu viện.”

Dị năng loại thi của Lục Tốn rất mạnh mẽ, nhưng tốc độ thăng cấp rất chậm, hiện tại gì mới đến cấp 6 đỉnh cấp, nhiều nhất chỉ khống chế được một con Bạo Quân, Quái vật nhỏ là ma chủng trời sinh lợi hại hơn Lục Tốn, tối đa khống chế được ba bốn con Bạo Quân , nhưng còn những tang thi trung cấp cao cấp khác do Bạo Quân dẫn đến thì sao? Sóng tang thi che trời lấp đất làm sao phá được?

Nếu kẻ kia có thể chế tạo ra Bạo Quân, vậy sẽ có khả năng chế tạo được các cấp tang thi khác, nếu điều Lục Khiêm nói trở thành sự thật, vậy mục đích của kẻ đó chỉ có hai, hoặc là muốn kéo loài người toàn thế giới chết chung, hoặc muốn dùng tang thi thống trị thế giới.

Mục đích như vậy nghe thì có vẻ buồn cười, nhưng đặt trong hoàn cảnh này thì ai cười được? Đừng quên tang thi trí tuệ có được chỉ số thông minh và ký ức giống như con người, nếu thăng thêm một cấp là trở thành ma vật, thoát khỏi cảnh giới cấp thấp, có thể tu luyện giống như con người để có được sức mạnh càng cường đại và sinh mệnh càng dài lâu.

Nếu thật sự kẻ kia sáng tạo ra tang thi trí tuệ, vậy với trình độ biến thái đó, loài người chỉ sợ tình nguyện biến thành tang thi chứ không muốn sống tiếp nữa.

Mà Vuốt Đen dù mạnh mẽ đến đâu, đối mặt với tang thi toàn bộ Trung Quốc, có thể thắng nổi không?

Lục Khiêm đang muốn nói chuyện, di động trong túi đột nhiên vang lên, là Viện nghiên cứu gọi đến, y bắt máy, người bên kia không biết nói gì, sắc mặt y cực kỳ khó coi.

 

Nhận xét