TÌNH YÊU PHI TUYẾN TÍNH (Hoàn)

Mạt thế 111

 

Chương 111: Tân niên thứ hai

wattpad: duongquannghiii

Từ sau khi thấy được sự mạnh mẽ của vũ khí tinh hạch, Lục Khiêm luôn nôn nóng muốn đi Thần Nông Giá. Y muốn xem thử, cơ duyên trong lời nói của ông lão Côn Sơn rốt cuộc là thứ gì? Sự thật về trận thảm họa diệt thế này là gì? Con người cuối cùng có hy vọng sống sót hay không?

Tiết Thần phân tích nói: "Người của chúng ta ở căn cứ Hồng Sắc truyền tin rằng, nhiệt độ không khí năm nay khác thường, Thần Nông Giá đã bị tuyết phủ kín núi, căn cứ bên đó và các căn cứ xung quanh bị thú triều tấn công nhiều lần, có hai căn cứ nhỏ bị thú biến dị công phá, toàn bộ người sống sót đều gặp nạn. Hơn nữa hoàn cảnh địa lý của Thần Nông Giá phức tạp, hiện tại tuyết che kín rất dễ lạc mất phương hướng, A Lang nói chỗ đó ở sâu trong Thần Nông Giá, lúc này vào núi chỉ sợ không phải là lựa chọn tốt." 

Thần Nông Giá ở khu khí hậu bán nhiệt đới, chưa từng có tình trạng thời tiết rét lạnh như năm nay, tuyết lớn và lạnh lẽo khiến việc kiếm ăn của đám thú biến dị trở nên khó khăn, chúng nó tự nhiên phải chuyển mục tiêu vào căn cứ loài người. wattpad: duongquannghiii

Rét lạnh cùng đói khát làm thú biến dị trở nên điên cuồng, lúc này vào núi, càng dễ dàng cho những kẻ săn mồi này bao vây tiêu diệt.

Lục Tốn phản bác nói: "Đừng quên, Chu Bân có thể giao tiếp với thú biến dị, huống hồ chúng ta cũng nuôi nhiều thú biến dị như vậy, lui một bước mà nói, dù chúng ta thật sự đánh không lại chúng nó, vẫn có thể lấy đồ ăn ra trao đổi. Còn nữa, tuyết phủ kín núi, động vật có thói quen ngủ đông sẽ không đến tìm chúng ta, còn động vật không ngủ đông, chỉ cần không đói quá hóa liều, cũng sẽ không dễ dàng xuất hiện." 

"Tiểu Tốn nói đúng," Lục Khiêm chậm rãi nói: "Vấn đề thú biến dị thật ra tôi không lo lắng lắm, đáng lo là những thực vật biến dị. Bên trong Thần Nông Giá rất nhiều loài thực vật, nghe nói còn có cả loại nguyên sinh tồn tại từ thời Jurassic đến giờ, những thứ đó kết hợp với virus X không biết sẽ biến dị khủng bố cỡ nào.

Nhưng chỉ cần là thực vật bán nhiệt đới, tính chịu rét thấp, như vậy khi nhiệt độ không khí giảm, chúng nó hẳn là sẽ tiến vào thời kỳ ngủ đông.

Hơn nữa, tốc độ tiến hóa của virus X quá nhanh, hiện tại chúng ta chỉ còn hy vọng đi sâu vào Thần Nông GIá, chờ khi thời tiết ấm lên, vạn vật sống lại, những động thực vật này bộc phát năng lượng tích tụ trong mùa đông, thường xuyên lên cấp biến dị, vào núi chỉ sợ khó khăn hơn bây giờ gấp mấy chục lần."wattpad: duongquannghiii

Căn cứ vào ký ức của y, trong trận chiến cuối cùng, chiến đấu lợi hại nhất không phải là loài người và thú biến dị, mà là thực vật biến dị, trên địa bàn Trung Quốc, rừng rậm nguyên thủy cùng với Thần Nông Giá có thể nói lại hai vùng cấm lớn của những sinh vật sống.

Đến cả tang thi trí tuệ cấp chín trong lời đồn, cũng không muốn dẫn đội quân tang thi của nó tấn công hai nơi kia.

Nguyên nhân rất đơn giản, thực vật biến dị không kén ăn. 

Tang thi chỉ ăn động vật có máu thịt, còn một số loại thực vật biến dị hung tàn nóng lạnh gì cũng ăn, chẳng quan tâm đó là vật còn sống hay là tang thi, chỉ cần có thể tiêu hóa có thể hấp thu năng lượng, chúng nó đều đưa hết vào mồm, căn bản không phiền muộn về vấn đề khó tiêu. 

Tương tự như dây leo mà Tiết Thần và Tiểu Tốn từng gặp, thứ kia đẹp đẽ như cây thần tiên, số tang thi bị nó bẫy không ít hơn số người sống.

Kiếp trước, y không đi ngang qua Thần Nông GIá, nhưng không cần nghĩ cũng biết, trong Thần Nông GIá sẽ có những thực vật biến dị cao cấp hơn cả dây leo nhiều.

Tiết Thần suy xét không phải là sai, lúc này vào núi chỉ có thể di chuyển bằng đường bộ, địa hình núi cao rừng rậm phủ tuyết, dễ khiến họ bị lạc trong rừng. Hơn nữa ở bên ngoài nhiệt độ thấp trong một thời gian dài, cũng đang khiêu chiến với cực hạn của bản thân.

Đó là những nguyên nhân làm y do dự.

 Lục Tốn không tính toán nhiều như vậy, hắn cảm thấy hiện tại hành động sẽ có ưu thế hơn là chờ đến sau này.

"Bây giờ đi luôn đi, Khiêm định mang theo bao nhiêu người?"wattpad: duongquannghiii

"Nếu thật sự trong Thần Nông Giá có phi hành khí ngoài hành tinh như tôi suy đoán, tôi không muốn có quá nhiều người biết chuyện này." Nếu để người khác biết, thì với thế lực hiện tại của y không thể giữ nổi những thứ kia, ngược lại còn đưa đến tai họa không cần thiết.

Tiết Thần nghe Lục Khiêm nói xong, không kiên trì với quan điểm cá nhân nữa, ngược lại cũng thấy hiện tại hành động thì hệ số an toàn sẽ cao hơn. 

"Dù sao thì không gian của Lục Tốn, đồ vật lớn cỡ nào cũng chứa được, đi ít người thì sẽ ít hấp dẫn thú biến dị đến hơn, tương đối an toàn hơn. Ba chúng ta, thêm Chu Bân A Lang và đám Đốc Khắc, như vậy là đủ rồi."

Lục Khiêm gật đầu nói: "Tôi cũng nghĩ vậy. Căn cứ mới cứ giao cho Tần Chính Đông quản lý, để người của đội thân vệ hỗ trợ, sẽ không có vấn đề gì đâu. Còn hai ngày nữa là đón giao thừa, sang năm mới chúng ta lên đường, tranh thủ đi trong vòng 2 tháng. Đoàn bên thành phố A tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi, sang năm họ sẽ lần lượt đến đây, dọn sạch tang thi cá ven bờ biển." Hai tháng sau là cuối tháng 3 đầu tháng 4, đến lúc đó mùa đông đã trôi qua, trực tiếp đón mùa hè nóng bức.

Quyết định chuyện đi Thần Nông Giá xong, mọi người đi làm việc riêng, Tiết Thần bàn giao kế hoạch xây dựng căn cứ với Tần Chính Đông, Lục Tốn không biết tìm ở đâu ra  mấy bộ thiết bị leo núi, Lục Khiêm nói chuyện với Chu Bân A Lang.

Để Lục Khiêm đi Thần Nông Giá là di mệnh của sư phụ, A Lang không có ý kiến gì, còn ước gì lập tức lên đường luôn. Chu Bân có hơi tiếc nuối không thể ăn tết với chị gái, nhưng chuyện quan trọng cậu vẫn hiểu.wattpad: duongquannghiii

Đáng mừng là A Lang nói rằng sư phụ có để lại trong đầu hắn một ấn ký chỉ cần đi theo ấn ký dẫn đường, có thể tìm được 'cơ duyên' giấu bên trong Thần Nông Giá.

Có 'bản đồ sống' dẫn đường, Lục Khiêm tin tưởng hơn với cuộc mạo hiểm lần này.

Chớp mắt đã đến đêm giao thừa.

Tính ra thì đây là Tân Niên thứ hai thời mạt thế rồi.

Nếu nói vào Tân Niên đầu tiên, mọi người sống trong thấp thỏm lo âu, thì cái Tân Niên thứ hai này, mọi người gần như đã tuyệt vọng.wattpad: duongquannghiii

Nhưng ăn tết là một loại thói quen cắm rễ trong xương của họ, dù cuộc sống gian nan, cũng sẽ lấy ra những gì đã để dành, tự đãi bản thân một bữa no nê. Năm trước, mọi người nhìn bữa cơm đoàn viên đạm bạc mà than ngắn thở dài ăn mà không nghe ra mùi vị, năm nay, họ ăn ngấu nghiến không để phí một giọt dầu một sợi mì nào. Từ năm ngoái đến năm nay, điều duy nhất không thanh đổi chính là tương lai mông lung phía trước.

Những đoàn có thực lực một chút sẽ phát thưởng cuối năm, như thóc gạo lương thực. Vuốt Đen cũng không ngoại lệ, bên thành phố A, trước giao thừa hai ngày, Ngô Lương bắt đầu phát thưởng cho cuối năm cho nhân viên trong đoàn -- thường là bột mì, mười cân gạo, một hộp thịt quân dụng; những cá nhân có cống hiến nổi bật, Lục Khiêm cố ý dặn dò, ngoài phần thưởng như trên, còn đưa thêm năm cân thịt heo, mười cân cải trắng và khoai tây do chính binh đoàn trồng; các tiểu đội trưởng, bao gồm các phần thưởng kia, và thêm một con gà.

Bởi vì có một bộ phận đã đến thành phố T, những vật tư này sẽ do người thân thay họ nhận. Không có người thân nhận thay, thông báo danh sách trước, Lục Khiêm sẽ phát bổ sung ở thành phố T.

Người nhà Lưu Xuyên nghe nói Vuốt Đen phát vật tư ăn tết, người nhà cũng được nhận, chị dâu cả và anh hai của Lưu Xuyên lần lượt tìm đến Ngô Lương quấy rối nhiều lần, cuối cùng đều bị Ngô Lương đuổi đi.

Năm trước, cha mẹ Lưu Xuyên lần lượt qua đời, khi hai người bệnh, đều do Lưu Xuyên chăm sóc và chi trả tiền thuốc men, hắn tự nhận đã làm tròn trách nhiệm phụng dưỡng hai người, không thẹn với lương tâm. Trước khi cha Lưu mất đã nhờ vả Lưu Xuyên chăm sóc gia đình hai anh trai, Lưu Xuyên rốt cuộc không đành lòng, lấy những gì mình tiết kiệm được ra chia đều cho hai nhà, số tinh hạch và vật tư đó đủ cho họ sống yên ổn hơn nửa năm, nhưng hắn cũng nói, về sau sẽ không giúp họ nữa, cha Lưu nghe xong buồn bã nhắm mắt. Hai gia đình kia mắng Lưu Xuyên không hiếu thuận, khiến cha sống sờ sờ tức chết, quậy tưng bừng.wattpad: duongquannghiii

Lưu Xuyên cũng đủ tàn nhẫn, ném vài mũi tên nước, cắt mấy nhát lớn lên quần áo bọn họ, hai nhà không dám nhiều lời lập tức bỏ chạy, đến lễ tang của cha Lưu cũng không tham gia.

Ngô Lương ở đối diện Lưu Xuyên, nhìn trò hề này từ đầu đến cuối, lại tăng thêm hiểu biết về trình độ cực phẩm của người nhà họ Lưu. Hắn cảm thấy Lưu Xuyên sinh ra trong gia đình như vậy, mà vẫn trung hậu thành thật, thật sự là một loại bất hạnh, đối mặt với những đòi hỏi nhận thưởng tết của người nhà họ Lưu, hắn có thể giữ khuôn mặt bình tĩnh là tốt lắm rồi.

Ở thành phố T, Lục Khiêm đã phát thưởng cuối năm xong trước giao thừa, còn thêm cho mỗi người một hộp thịt heo. Mặt khác lấy ra một lượng đồ hộp, bán giá thấp cho những người sống sót bình thường.

Căn cứ mới bị Lục Khiêm tùy tiện đặt tên 'căn cứ Sinh Tồn', trong căn cứ mức lương cao hơn nhưng căn cứ khác, người sống sót càng có nhiều đồ ăn để ăn mừng năm mới, trên mặt mọi người đều tươi cười hiếm có, so sánh với căn cứ khác càng có không khí năm mới hơn. 

 

Đêm giao thừa, Lục Khiêm Lục Tốn hai anh em tay chân vụng về làm vằn thắn, hai người cộng lại còn không nhiều bằng một mình Chu Bân làm. Tết ăn sủi cảo không phải là tập tục của thành phố B, nhưng nhà ông ngoại vẫn có thói quen này, hai người họ ăn mười mấy cái tết với ông ngoại, sao tết này có thể thiếu sủi cảo được? Đến nỗi A Lang, làm còn nát hơn hai anh em họ, đành thành thật đi băm nhân. 

Tiết Thần thi thố tài năng, bận việc một buổi trưa, làm mười mấy món ăn, Mèo Con nghe mùi thơm, gắt gao cạy cửa phòng bếp, Quái vật nhỏ lôi kéo thế nào nó cũng không chịu buông. Nhìn đáng thương hết biết, Tiết Thần thật sự không chịu nổi, gắp một đoạn cá hấp to cho Mèo Con.

Quái vật nhỏ thấy Mèo Con ăn cá hấp, không để ý tới bé, rất tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng -- cướp cá của Mèo Con, nhét vào miệng rộng, nhai nhai rồi nuốt luôn. wattpad: duongquannghiii

Mèo Con không thể nhịn nổi nữa, lao lên đánh với Quái vật nhỏ.

A Cát tự biết mình đánh không lại Quái vật nhỏ, mà Quái vật nhỏ cũng sẽ không thật sự đánh Mèo Con, nhưng nhìn đồng bọn bị đánh, vẫn có chút không đành lòng. Vì thế nó ngậm cái bát ăn đầy thịt, tung ta tung tăng tìm một góc yên lặng ngồi xuống, bình tĩnh ăn đồ ăn của nó.

Tiết Thần bất đắc dĩ nhìn hai đứa đánh nhau thành một cục, có cảm giác như đang nuôi hai thằng nhóc trẻ ranh, nhưng nhờ chúng nó ầm ĩ như vậy càng có cảm giác như một ngôi nhà. Cuối cùng trận đánh kết thúc trong tiếng quát lớn của Lục Tốn, Mèo Con được đền một con cá chiên, trốn đến bên chân Lục Khiêm ăn.

Quái vật nhỏ sống ở đây một thời gian, đã nắm được quy tắc sống, đắc tội ông cha mình thì nhiều nhất ăn một trận đòn, không đau không ngứa, nhưng đắc tội một baba khác, sẽ phải đối mặt với nguy cơ trở thành trẻ mồ côi.

Quái vật nhỏ ngồi phía sau Lục Khiêm, u oán nhìn Mèo Con nửa ngày, Mèo Con chỉ lo cặm cụi ăn có, căn bản không để ý đến bé. Quái vật nhỏ kêu một tiếng ai oán. Nó dùng cái đầu to suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc nghĩ ra một ý kiến hay.wattpad: duongquannghiii

Bé lặng lẽ chạy vào phòng bếp, thấy Tiết Thần không để ý, nhảy lên bàn trộm một cái đùi gà, bỏ chạy trong tiếng mắng của Tiết Thần. Lúc này Mèo Con đã ăn cá xong, Quái vật nhỏ xách đùi gà đưa đến dưới mũi nó, đôi mắt Mèo Con mở to nhìn chăm chăm đùi gà, nước miếng chảy ròng.

Nhìn ngon vcl, Mèo Con chùi nước miếng, tỏ vẻ chảnh mèo, tui không phải là một con mèo dễ dãi nha!

Meow meow, nhưng thật sự thơm quá đi, móng vuốt Mèo Con không tự giác xê dịch.

Quái vật nhỏ chỉ dựa vào một cái đùi gà, từng chút một 'câu' được một con mèo từ chỗ Lục Khiêm. Cuối cùng, tâm hồn ăn uống chiến thắng tâm hồn chảnh mèo, Mèo Con nhịn không nổi nhào lên cắn một miếng, Quái vật nhỏ ôm nó vào lòng, khóe miệng cong cong, vô cùng đắc ý.

Tiết Thần xem toàn bộ quá trình chúng nó bán manh, yên lặng cảm khái, nếu Tiểu Khiêm có thể giống Mèo Con, chỉ cần cho ăn sẽ nhào vào lòng thì tốt quá! Với tay nghề nấu ăn của anh, Lục Trứng Thối kia bị loại từ vòng gửi xe ngay.wattpad: duongquannghiii

Lục Tốn cũng thấy hết quá trình câu mèo của con mình, quăng một like dính đầy bột mì (bàn tay đang nhào bột mì) về phía bé: "Không hổ là con trai ta, làm tốt lắm!" Tốt nhất có thể giữ con mèo mập đó cách xa Khiêm luôn, như vậy bên cạnh Khiêm sẽ ít đi một cái bóng đèn.

Lục Khiêm liếc mắt nhìn Mèo Con, đồ ham ăn này không giữ tí mặt mũi nào cho y cả, bình thường cũng đâu có để nó đói, đến nỗi nhìn một cái đùi gà đã để im cho người ta ôm? Nhưng mà, Mèo Con nếu không có sự cho phép của y, cũng không ăn đồ người lạ đưa, trong tình huống này thì có vẻ tình cảm của hai đứa nhỏ của không tệ lắm.

Nhìn Mèo Con ngốc manh nằm trong lòng Quái vật nhỏ gặm đùi gà, bên kia Lục Tốn và Tiết Thần đang cười sang sảng, đáy lòng Lục Khiêm như có một dòng nước ấm dâng trào, bỗng cảm thấy mình như tràn ngập năng lượng, tràn ngập hy vọng đối với tương lai.wattpad: duongquannghiii

Đây không phải là ngôi nhà y luôn ước mơ sao? Giờ phút này, những mờ mịt đè nặng trong lòng Lục Khiêm từ khi bắt đầu mạt thế tới nay bỗng chốc tan thành hư không.

Sủi cảo nhanh chóng được gói xong, Tiết Thần chia làm hai nồi, nếu hết toàn bộ. Trên bàn cơm bày đầy những món ăn tinh xảo thơm nức mũi, Lục Tốn lấy mấy bình rượu vang từ không gian ra, Chu Bân và A Lang nhìn thấy rượu vang đỏ, vẻ mặt đều nóng lòng muốn thử, Lục Khiêm nhìn nụ cười xấu xa của Lục Tốn, sao có thể không hiểu hắn đang có ý định xấu xa gì chứ?

Rượu còn chưa vào miệng, sắc mặt y đã đỏ hơn cả sắc rượu. Tiết Thần và Lục Tốn ở bên cạnh nhìn mà đỏ mắt, nếu không có hai cái bóng đèn siêu cấp Chu Bân và A Lang ở đây, bọn họ đã có thể trực tiếp đè người ra ăn sạch rồi. Nhận được ánh mắt hình viên đạn của Lục Khiêm, cả hai thất vọng sờ sờ mũi, trông như hai con chó lớn bị vứt bỏ, lỗ tai như sắp cụp xuống đến nơi.

Lục Khiêm bị tưởng tượng của chính mình chọc cười, trong vô thức đã uống cạn một ly rượu đầy, Lục Tốn lập tức ân cần rót đầy ly. Trong bữa tiệc, hai kẻ không có ý tốt liên tục mời rượu, Lục Khiêm cũng không phụ sự mong đợi của họ bị chuốc say, Chu Bân và A Lang còn chưa uống được bao nhiêu, đã muốn nằm luôn lên bàn. wattpad: duongquannghiii

Tiết Thần Lục Tốn mỗi người khiêng một tên, đưa họ đến nhà Chu Bân ở cách vách, rất vô trách nhiệm ném cả hai lên một cái giường, vì thế....

Quay lại nhà mình, Lục Khiêm đang cầm ly, một mình cười ngây ngô uống rượu, đồ ăn trên bàn vẫn còn dư khá nhiều, Mèo Con và A Cát ở một bên ngo ngoe rục rịch. Tiết Thần cũng lười dọn, hai đứa muốn ăn thì cứ ăn, anh hiện tại chỉ có hứng thú ăn Lục Khiêm.

Tiết Thần Lục Tốn vô cùng chẻ chow dùng trò chơi đơn giản nhưng hiệu suất cao để tranh slot - kéo búa bao. Ba trận ăn hai là thắng, Tiết Thần thắng ngay hai trận đầu, thành công thu hoạch được quyền ưu tiên hưởng thụ mỹ nhân.

Lục Khiêm say rượu, đã nghe lời lại còn nhiệt tình, vì thế, sau khi Tiết Thần thành công chiếm lĩnh 'vùng đất thấp', Lục Tốn cũng thuận lợi đánh gục 'cứ điểm trên cao'....

Đêm khuya 12 giờ, loa trong Viện nghiên cứu ngầm phát ra tiếng chuông reo, ba người trên giường đang điên loan đảo phượng hôn môi và lên đỉnh, nghênh đón một năm mới đến. 

A Lang và Chu Bân mơ màng tỉnh dậy trong tiếng chuông, A Lang nhìn vợ nhỏ ngây thơ đáng yêu mặt ửng đỏ, rốt cuộc nhịn không được hôn môi Chu Bân.wattpad: duongquannghiii

"Thích.... thích... vợ...." A Lang lắp bắp dùng ngôn ngữ loài người thổ lộ. Mặc dù hắn biết Chu Bân vẫn nghe hiểu tiếng sói, nhưng giờ phút này hắn hy vọng giống như một con người bình thường, thể hiện sự mến mộ với người trong lòng.

 Chu Bân ngượng ngùng lạ thường: "Không, không thể hôn, chị hai nói, hôn môi sẽ có em bé!"

"Có em bé... ta sẽ nuôi.... thích vợ.... em có, thích ta không?"  Mặt A Lang đỏ rực, không biết vì căng thẳng hay vì rượu vẫn còn ngấm. 

Ánh đèn trong phòng rất sáng, đôi mặt xanh lam của A Lang thoạt nhìn như bầu trời xanh thẳm, Chu Bân nhìn mắt hắn, cảm thấy đầu mình xoay mòng mòng, ngây thơ mờ mọt gật gật đầu, cuối cùng còn hôn một cái lên khóe môi A Lang.

"Mỹ Toa nói sinh em bé rất đau, em hôn anh, anh sinh đi." wattpad: duongquannghiii

(editor: ôi dồi ôi con ooiiiiiiii)

A Lang trịnh trọng  gật gật đầu, sau đó......

Sau đó, hai đứa trẻ trong sáng nắm tay nhau đi ngủ. 

Một đêm yên giấc, người thân, tình nhân, bạn bè, dựa sát vào nhau, hưởng thụ hơi ấm từ đối phương, vượt qua đêm giao thừa rét lạnh.wattpad: duongquannghiii

Mùng một, tất cả mọi người vẫn lẳng lặng hưởng thụ không khí năm mới yên ổn nhàn nhã hiếm có.

Mùng hai, căn cứ Sinh Tồn quay trở lại nếp sống ồn ào náo động, những người sống sót hừng hực khí thế dấn thân vào công trình xây xưởng vĩ đại.  Ở thành phố A xa xôi, các nhân viên khác cũng lần lượt tạm biệt người nhà, lên đường đi thành phố T.

Mặt trời vàng rực treo lên giữa trời, khi ánh dương soi đến những vùng đất xa xăm, hùng ưng uy vũ giương cánh xông lên tận trời, hai chiếc xe cải trang lặng lẽ rời khỏi căn cứ.wattpad: duongquannghiii

----------------------------

 

Nhận xét